
Suy nghĩ mãi, em mới nghĩ ra cái môn này, hơi dị hợm chút. E kể các bác nghe ạ. Thật ra thì e là chủ 2 công ty chứ không phải 1.



Vậy là e đem hơn ngàn tỏi mới cầm cố chứng khoán của Y ra để mua chính cổ phần phát hành thêm của Y. Phải có tiền thật các bác ạ, pháp luật nó phải chuẩn, phải qua sàn, phải có cơ quan quản lý.

E hỏi: 2 ông cầm cổ phiếu chưa?
2 chú bảo: cổ nào? Có đám giấy này thôi.
E quát cho: giấy là giấy thế nào, tiền cả đấy, bán được là ra tiền thôi. Các ông ra chợ bán luôn đê, bán kéo tiền về cho tôi cái.
2 chú lại hỏi: thế bán giá nào?
E bảo: thôi thì ăn mày còn đòi xôi gấc, giá nào cũng phệt, sàn cũng phệt, ra chợ phệt hết đi, xong việc tôi bo cho mấy bát phở, đi nhanh, khẩn trương.
2 chú lại hỏi: muốn bán nhanh thì kiếm thằng to mà bán, bán rong lâu lắm.
E bảo: ơ có lý, 2 ông ưu tiên gặp mấy thằng cai chợ bán thẳng cho nó, nhá nhá, cái ấy nó gọi là giao dịch thỏa thuận đấy.

Thế là các ông ý phệt thật, bọn cai chợ cũng biết em cần tiền các bác ạ, nên nó dã em cũng ác, thôi cực chẳng đã, em vẫn phải bán. Lúc bán được hết thì giá cổ phiếu giảm thê thảm. Mấy ông cổ đông gào lên: tổ sư thằng này, mày xem hậu quả rồi đấy. E trả lời nhẹ nhàng: Có ETF kéo lên rồi, các anh đừng lo.

Chốt lại là: 1. e kéo được tiền mặt về. 2. Có thằng cai chợ nó nhân tiện cài game chơi em.

Chuyện tiếp theo chưa xảy ra nên hồi sau mới rõ.

-------END----------
HN tháng 02.2016
Đăng nhận xét